Dancing in the Rain: A Heartwarming Tet Celebration
FluentFiction - Vietnamese
Dancing in the Rain: A Heartwarming Tet Celebration
Nguyên đán năm đó, không một bầu trời nào nhuộm sắc hồng chìm đắm dưới ánh hoàng hôn rực rỡ như ở thành phố Hồ Chí Minh.
During that New Year's, no sky was tainted pink beneath the brilliant sunset like in Ho Chi Minh City.
Rõ ràng, màn đêm sắp bao phủ, nhưng không gì có thể dập tắt sự hứng khởi của những trái tim đang chờ đợi một đêm Tết thỏa niềm vui.
Clearly, the night was approaching, but nothing could dim the excitement of the hearts waiting for a joyful Tet night.
Trên một con đường nhỏ ngắt quãng bởi những căn nhà cũ kỹ, một nhóm bạn tóa sáng với niềm vui tràn đầy.
On a small road interrupted by old houses, a group of friends gleamed with overflowing joy.
Họ là Nguyễn, Trần và Lê – ba con người, một tình bạn chân thành.
They were Nguyen, Tran, and Le - three individuals, a sincere friendship.
Được nuôi dưỡng trong vòng tay ấm áp của thành phố Hồ Chí Minh, họ không còn xa lạ với những buổi hòe múa dưới ban công khuya.
Nurtured in the warm embrace of Ho Chi Minh City, they were no strangers to the dancing spectacles under the late-night balconies.
Bỗng dưng, giọt mưa đầu tiên rơi.
Suddenly, the first raindrop fell.
Không còn chút nước mắt, chỉ còn tiếng cười vang lên giữa những giọt mưa rơi dào dạt.
There were no tears, only echoing laughter amidst the torrential raindrops.
Cơn mưa không hề làm dịu đi bầu không khí sôi động, thay vào đó, nó trở thành điểm nhấn cho những điệu nhảy dưới trời mưa trong bữa tiệc đường phố.
The rain did not dampen the vibrant atmosphere, instead, it became the highlight for the dances under the rain in the street party.
Đêm đó, mỗi vũ điệu của họ không chỉ là múa, mà còn là cách họ truyền tải niềm vui, sự hoàn chỉnh.
That night, every dance of theirs was not just a movement, but also a way to convey their joy, their completeness.
Người lớn và trẻ em đều đổ ra từ những căn nhà, hòa mình vào không khí rộn rã.
Both adults and children poured out from their houses, immersing themselves in the lively atmosphere.
Rồi mọi thứ đi vào êm đềm, cơn mưa dần tanh, người họa mi cũng bắt đầu chuẩn bị cho giấc ngủ.
Then everything became calm, the rain gradually subsided, and the nightingales prepared for sleep.
Bữa tiệc đường phố bắt đầu dần dần trở nên lặng lẽ.
The street party gradually grew quiet.
Trần, Nguyễn và Lê đứng vững trước cái se lạnh của đêm, bờ vai kề bờ vai, nhìn lên bầu trời đêm muộn, ẩn chứa sự thỏa mãn và hạnh phúc.
Tran, Nguyen, and Le stood strong in the coldness of the night, shoulder to shoulder, looking up at the late-night sky, containing satisfaction and happiness.
Truyện chưa dừng lại.
The story did not end.
Nó tiếp tục qua những niềm vui, những buồn bã và những ký ức mà Nguyễn, Trần, Lê tạo ra.
It continued through the joys, sorrows, and memories that Nguyen, Tran, and Le created.
Dù cuộc sống có thay đổi như thế nào, họ vẫn nhớ về ngày họ nhảy múa dưới giọt mưa trong bữa tiệc đường phố sôi động, mừng ngày Tết Nguyên đán.
No matter how life changed, they still remembered the day they danced under the raindrops in the lively street party, celebrating Tet Nguyen Dan.
Và rồi, họ lại chờ đón một Tết nữa, một Tết với những giọt mưa mới, những tiếng cười mới và những vũ điệu mới.
And then, they awaited another Tet, a Tet with new raindrops, new laughter, and new dances.
Nhưng tất cả, vẫn không thể thay thế những ký ức về đêm múa dưới trời mưa ấy, vì nó đã in sâu trong trái tim họ, như một hồi ức đáng nhớ không thể quên.
But all of it still couldn't replace the memories of that night dancing under the rain, because it had been engraved deep in their hearts, like an unforgettable and cherished memory.