FluentFiction - Vietnamese

Laughter and Pho: A Heartwarming Morning in Hanoi

FluentFiction - Vietnamese

12m 17sDecember 10, 2023

Laughter and Pho: A Heartwarming Morning in Hanoi

1x
0:000:00
View Mode:
  • Bình minh ló rạng, mặt trời chim lên từ đằng xa, rải những tia nắng đầu tiên xuống con đường khảm lụa sắc màu của khu chợ Hà Nội. Bên trong khu chợ sầm uất, tiếng người bán, tiếng nồi niêu lựu phát ra như một bản nhạc riêng. Đó là cái không gian mà Nguyễn và Tran đang nằm ở đó, bên quầy phở truyền thống của họ.

    The dawn broke, the sun rose from afar, casting its first rays onto the colorful silk-lined streets of Hanoi's bustling market. Inside the lively market, the sounds of vendors and bustling pots and pans harmonized like a unique melody. It was the atmosphere where Nguyen and Tran found themselves, beside their traditional pho stall.

  • Nguyễn, một người đàn ông trung niên, chắp bút đầy quyền năng trên tấm bảng menu, trong khi Tran, điệu đà bên bếp lẩu, luôn sẵn sàng phục vụ phở nóng hổi cho khách. Khí hậu trong buổi sáng với mùi thơm của các loại gia vị pha trộn với mùi của nước dùng phở đã khiến bụng bất kì ai đói.

    Nguyen, a middle-aged man, confidently wrote on the menu board while Tran gracefully attended to the hot bowls of pho for their customers. The morning air carried the fragrance of mixed spices blending with the savory scent of pho broth, making anyone's stomach grumble with hunger.

  • Đến khu chợ đó, có một khách hàng đặc biệt. Một người đàn ông vốn sống ở một nước xa xôi, với mái tóc vàng tựa như ánh nắng ban mai và khuôn mặt rạng rỡ như một ngày mới tươi sáng.

    Among the customers at the market, there was one special visitor. A man who hailed from a distant country, with hair as golden as the morning sunlight and a radiant face like a fresh new day.

  • Anh ta đến quầy của Nguyễn và Tran, mỉm cười rạng rỡ và đặt một tô phở. Anh nhìn cái cặp đũa trên bàn và trợn tròn mắt. Đây chắc chắn là lần đầu anh ta dùng đũa. Anh ta giả lập một vài lần, cố gắng gắp những miếng thịt nhỏ bằng đũa, nhưng lại thất bại liên tục.

    He approached Nguyen and Tran's stall, smiling brightly as he ordered a bowl of pho. He looked at the pair of chopsticks on the table and widened his eyes. It was surely his first time using chopsticks. He attempted a few times, struggling to pick up the small pieces of meat with the chopsticks, but failing repeatedly.

  • Tran và Nguyễn nhìn anh chàng, không nhịn được cười. Nhận ra sự lúng túng của khách hàng, Tran tiếp cận anh và chỉ anh cách dùng đũa một cách tận tình. Anh ta cố gắng làm theo, giả thiệt vài lần nữa, nhưng vẫn cuối cùng miếng thịt lại rơi xuống dĩa.

    Tran and Nguyen watched the young man, unable to contain their laughter. Sensing the customer's confusion, Tran approached him and patiently showed him how to use chopsticks. He tried to emulate her, pretending a few more times, but the pieces of meat kept falling off his plate.

  • Dù lúng túng, nhưng anh ta không hề gục ngã. Anh chàng cười và thử một lần nữa, sau cùng, anh ta đã thành công. Không chỉ mình anh mà Nguyễn và Tran cũng vỡ òa trong tiếng cười tràn đầy niềm vui.

    Despite his awkwardness, he did not give up. The young man laughed and tried once more. Finally, he succeeded. Not only he, but Nguyen and Tran also burst into uncontrollable laughter filled with joy.

  • Bình minh ở Hà Nội không chỉ mang lại ánh nắng mà còn mang theo những tiếng cười và những kỷ niệm đáng nhớ tại quầy phở của Nguyễn và Tran.

    The dawn in Hanoi not only brought sunshine but also laughter and memorable moments at Nguyen and Tran's pho stall.

  • Câu chuyện rất đơn giản nhưng không lầm lỡ đề cập đến sự kiên nhẫn, lòng can đảm và sự niềm nở trong trái tim con người. Một hình ảnh tinh nghịch của hồi ức không thể quên. Sự kết hợp giữa món ăn truyền thống và những nụ cười đã tạo nên một ngày mới thật tuyệt vời tại Hà Nội.

    The story may be simple, but it does not fail to mention patience, courage, and open-heartedness within the human heart. It portrays a mischievous image of an unforgettable memory. The combination of traditional food and laughter created a wonderful day in Hanoi.