A Wedding to Remember: Love, Laughter, and Joy in Hanoi
FluentFiction - Vietnamese
A Wedding to Remember: Love, Laughter, and Joy in Hanoi
Nguyễn và Trần chính là hai nhân vật chính trong câu chuyện này. Cả hai đều là những người trẻ thân thiện và yêu đời, đều sanh sống và lớn lên ở trái tim của Hà Nội - một thành phố ngàn năm văn hiến của Việt Nam.
Nguyen and Tran are the main characters in this story. Both of them are young, friendly, and love life. They were both born and raised in the heart of Hanoi - a thousand-year-old city of Vietnam.
Ngày cuối cùng của tháng 7, trời nắng như thể muốn thiêu cháy mọi thứ, nhưng khong khí trong Hội trường A Palace vẫn rất mát mẻ và tươi mới. Vậy mà, lòng Nguyễn và Trần lại nóng ran như lửa, họ đang hôn nhau trước hang trăm người thân tại đám cưới của mình. Thế nhưng, họ không còn được hưởng thụ giây phút ngọt ngào ấy khi một lần nữa bị bạn bè, họ hàng nhiệt tình muốn hôn làm gián đoạn.
On the last day of July, the sun was scorching as if it wanted to burn everything, but the atmosphere in A Palace Hall was still cool and fresh. However, the hearts of Nguyen and Tran were burning with passion as they kissed in front of hundreds of loved ones at their wedding. Yet, they couldn't fully enjoy that sweet moment as once again they were interrupted by enthusiastic friends and relatives.
"Lê! Đến lượt Lê rồi!" láo xáo mọi người vỗ tay hoan hô. Tên của tên bạn thân nhất của Trần, Lê, vang lên. Lê, người bạn từ thuở cắp sách đến trường, bộ dạng đầy hào sắc, bước lên và cũng định hôn Nguyễn. Cười hớn hở nhìn vào mặt Nguyễn, Trần và Nguyễn nhìn nhau, Trần gật đầu nhẹ, cả hai đều đáng yêu và vui nhộn. Lê thực sự đã hôn, không Nguyễn, mà Trần. Tiếng cười vang lên trong hội trường, không khí trở nên nhẹ nhàng hơn.
"Le! It's Le's turn!" everyone applauded and cheered. The name of Tran's closest friend, Le, rang out. Le, Tran's friend since childhood, with an impressive appearance, stepped forward and was about to kiss Nguyen. With a gleeful smile, Le looked at Nguyen's face, while Tran and Nguyen glanced at each other and Tran nodded approvingly. Both of them were adorable and playful. Le did kiss, but not Nguyen, but Tran. Laughter filled the hall, and the atmosphere became lighter.
Bữa tiệc chậm lại, đêm dần buông xuống. Đôi cô dâu, chú rể dọn ra ban công ngắm thành phố Hà Nội về đêm, những ánh đèn lung linh dưới sự che phủ của bầu trời đêm.
The party slowed down, and night gradually fell. The bride and groom moved to the balcony to admire the night view of Hanoi, with sparkling lights under the sky's cover.
"Rốt cuộc chúng ta cũng đã cưới nhau," Trần nói, cử chỉ tình cảm. Nguyễn nhìn vào mắt Trần, trong sáng và rạng rỡ, giống như ngày họ gặp nhau.
"We finally got married," Tran said, with an affectionate gesture. Nguyen looked into Tran's eyes, bright and radiant, just like the day they met.
"Vâng, tôi tin là chúng ta đã hôn nhiều hơn mọi người vỗ tay," Nguyễn trả lời, trong tiếng cười khúc khích.
"Yes, I believe we kissed more than anyone else applauded," Nguyen replied, with a teasing laughter.
Hàng câu chuyện khiến bạn cảm thấy ấm áp và vui vẻ, chia sẻ những tiếng cười với bạn bè và người thân, thực sự, đó chính là những gì cần có trong một đám cưới như thế. Và bước tiếp vào hạnh phúc mới, Nguyễn và Trần có một cuộc sống nhiều niềm vui và tình yêu.
The story makes you feel warm and joyful, sharing laughter with friends and loved ones. Indeed, that's what a wedding needs. Stepping into a new happiness, Nguyen and Tran have a life filled with joy and love.