FluentFiction - Vietnamese

Text Mix-Up: A Day Filled with Hilarity and Life Lessons

FluentFiction - Vietnamese

10m 15sJanuary 7, 2024

Text Mix-Up: A Day Filled with Hilarity and Life Lessons

1x
0:000:00
View Mode:
  • Trên con phố cũ kỹ Hàng Bông, giữa lòng Hà Nội, ngôi nhà nhỏ của gia đình Khoa và Linh đứa trẻ trung ở tầng ba. Tưởng rằng đây chỉ là một ngày bình thường như bao ngày khác, nhưng không...

    On the old street of Hang Bong, in the heart of Hanoi, the small house of the Khoa and Linh family is on the third floor. They thought it would be just another ordinary day, but it wasn't.

  • Buổi sáng còn mờ nhạt, bà mẹ người dậy sau Khoa và Linh đã vội vã ra khỏi nhà với cái điện thoại hai con để lại trên bàn ăn, nhầm tưởng là của chính mình. Cùng tấp nập với bà mẹ ngày nọ, Khoa và Linh cũng vội vàng ra cửa với điện thoại của mẹ trong tay mà không hay biết.

    In the blurry morning, their mother woke up after Khoa and Linh and hurriedly left the house with her phone, mistakenly leaving the two phones on the dining table, thinking they were hers. Busy like their mother that day, Khoa and Linh also hurriedly left the house with their mother's phone in hand, unaware.

  • Chuyện buồn cười chỉ bắt đầu từ đây. Khoa, cậu bạn trẻ, với lòng thương mẹ, nhắn tin hỏi thăm: "Mẹ ơi, mẹ ăn sáng chưa?" Tin nhắn ấy rớt đúng vào hòm thư đến của Linh. Linh nhìn mãi một lúc mới gãi đầu kinh ngạc: "Chuyện gì vậy? Sao Khoa lại hỏi tôi có ăn sáng chưa?" Nghĩ tới nghĩ lui, rồi Linh quyết định trả lời: "Ông điên à? Tôi ngồi đối diện ông mà".

    The funny story started from there. Khoa, the young friend, out of concern for his mother, sent a text asking, "Mom, have you had breakfast?" That message ended up in Linh's inbox. Linh looked at it for a while, scratching her head in surprise, "What is this? Why is Khoa asking me if I've had breakfast?" After thinking back and forth, Linh decided to reply, "Are you crazy? I'm sitting in front of you."

  • Khoa đọc tin nhắn, tím tái mặt mày: "Lạy trời! Mẹ sao thế nào?". Cậu hoảng loạn gọi đến số điện thoại của mẹ, người nhận máy sau đầu bên kia là tiếng cười nức nở của Linh. Cả hai họa sĩ nhân tài nhà ta đến phút cuối mới chợt nhận ra, họ đã nhầm lẫn điện thoại của mẹ tạo ra cục diện trớ trêu muôn vàn hiểu lầm.

    Khoa read the text, his face turning pale, "Oh my, what happened to mom?" He panicked and called his mother's phone, only for Linh to burst into laughter on the other end. Both talented artists in our family realized at the last minute that they had mistaken their mother's phones, causing a situation full of misunderstandings.

  • Trong tiếng cười đùa rộn rã, Khoa và Linh một lần nữa chiêm nghiệm thấu: "Đừng vội vàng quá, bởi chưa chắc đã hay". Cả ngày hôm đó, dưỡng khí của bà mẹ trở nên vui vẻ hơn vì tiếng cười của hai đứa con.

    In the midst of laughter and joking, Khoa and Linh once again realized deeply, "Don't be too hasty, because things may not always be as they seem." Throughout that day, the mother's mood became happier because of the laughter of her two children.