From Fear to Feast: Conquering Chopstick Anxiety with Pho
FluentFiction - Vietnamese
From Fear to Feast: Conquering Chopstick Anxiety with Pho
Nguyễn, một chàng trai dễ thương từ miền Trung, đã mới chuyển đến thành phố lớn, Hồ Chí Minh Cty trong mơ ước trở thành một kiến trúc sư danh tiếng. Trong tập hợp bạn bè của anh, có hai người bạn đặc biệt - Trần và Lê. Cả ba tạo thành một quân đoàn không thể tách rời.
Nguyen, a charming young man from the Central region, had recently moved to the big city, Ho Chi Minh City, with the dream of becoming a renowned architect. In his circle of friends, there were two special friends - Tran and Le. The three of them formed an inseparable trio.
Có một sự thật thú vị về Nguyễn - mặc dù đã sống trên đất Việt Nam từ lúc sinh ra nhưng anh có một thói quen chạy trốn - đũa. Đúng là, chàng trai miền Trung đã sống với thìa và nĩa suốt cuộc đời. Nỗi sợ hãi của đũa bắt nguồn từ một ký ức từ thơ ấu, khi một lần anh đã bị một chiếc đũa kiều mạo đâm vào tay. Kể từ đó, sự sợ hãi biến thành lẽ hiển nhiên, khiến anh cảm thấy thật khó khăn mỗi lần phải đối mặt với một bữa ăn công phu.
There is an interesting fact about Nguyen - although he has lived in Vietnam since birth, he has a habit of avoiding chopsticks. Yes, the young man from the Central region has lived with spoon and fork all his life. The fear of chopsticks stemmed from a childhood memory, when he was stabbed by an ornate chopstick. Since then, the fear had become ingrained, making it difficult for him to face a sophisticated meal.
Chính thức sống tại TP.HCM nghĩa là không thể né tránh những bữa ăn có đũa lâu. Và có một món đặc biệt mà Nguyễn muốn thử - Phở. Bạn bè anh luôn tán thưởng vị phở tại một quán nhỏ trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, nên Nguyễn quyết định sẽ phải vượt qua nỗi sợ hãi này.
Living officially in Ho Chi Minh City meant that Nguyen could not escape from long meals with chopsticks. And there was a special dish that Nguyen wanted to try - Pho. His friends always praised the taste of pho at a small restaurant on Nguyen Thi Minh Khai Street, so Nguyen decided that he had to overcome this fear.
Một thứ sáu tấp nập, Nguyễn, Trần, và Lê ngồi xuống quầy phở, mưa ngoài trời làm mùi thơm của phở trở nên cuốn hút hơn. Trước sự cổ vũ của bạn bè, Nguyễn nắm chặt hai chiếc đũa, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Anh nhìn xuống tô phở nước đường màu ám béo ngậy. Lấy hơi sâu, anh từ từ nhấc đũa lên, miệng tròn mắt dài chăm chú vào từng lần anh sử dụng đũa. Những lần đầu kéo thịt ra khỏi tô, anh tưởng mình sẽ bỏ cuộc. Nhưng, sự khích lệ từ Trần và Lê giữ anh tiếp tục.
On a bustling Friday, Nguyen, Tran, and Le sat at the pho counter, the rain outside making the aroma of pho even more enticing. Encouraged by his friends, Nguyen gripped the two chopsticks tightly, his heart pounding in his chest. He looked down at the bowl of dark, fragrant broth. Taking a deep breath, he slowly lifted the chopsticks, his mouth wide-eyed and focused with each use. The first attempts at picking up the meat seemed like he would give up. But the encouragement from Tran and Le kept him going.
Cuối cùng, Nguyễn đã thành công. Một miếng thịt bò đầy hao hụt được anh ăn một cách vụng về nhưng anh lại cảm thấy thế giới như mở rộng ra. Anh đã vượt qua nỗi sợ hãi đầu đời của mình. Kể từ đó, Nguyễn đã không còn sợ đũa nữa và điều đặc biệt hơn, anh đã trở thành một fan vô cùng cuồng nhiệt của món phở.
Finally, Nguyen succeeded. He clumsily ate a piece of beef, but he felt like the world had expanded. He had conquered his childhood fear. Since then, Nguyen was no longer afraid of chopsticks and, what's more, he became an extremely enthusiastic fan of pho.