FluentFiction - Vietnamese

Chopsticks and Connections: A Taste of Friendship in Hanoi

FluentFiction - Vietnamese

11m 49sApril 27, 2024

Chopsticks and Connections: A Taste of Friendship in Hanoi

1x
0:000:00
View Mode:
  • Giữa lòng Hà Nội, nơi phố xá tấp nập, nắng hè đang trải mình trên từng rãnh núi những chiếc lá khoai môn, dễ dàng nhìn thấy quán phở nhỏ của cô Mai.

    In the heart of Hanoi, where the streets were bustling with activity, the summer sun spread its warmth over the mountains of taro leaves, making it easy to spot Mrs. Mai's small pho shop.

  • Cô Mai, một phụ nữ trung niên ngắn ngủi, nhưng khéo léo và tinh tươm gấp đôi so với bề ngoại hình. Từ sáng sớm, cô đã nấu nước dùng, kéo bánh phở, chuẩn bị đủ thứ rau thơm.

    Mrs. Mai, a petite middle-aged woman, was twice as clever and savvy as she appeared. Since early morning, she had been cooking broth, preparing pho noodles, and arranging an assortment of fresh herbs.

  • Tuan, một thanh niên sinh ra và lớn lên ở miền Nam, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội để học đại học. Bước chân ra khỏi dorm, anh thấy quán phở của cô Mai.

    Tuan, a young man born and raised in the South, had set foot in Hanoi for the first time to attend university. Stepping out of his dorm, he came across Mrs. Mai's pho shop.

  • Mùi thơm của nước dùng như kéo anh lại, nhưng cũng chính lúc ấy, anh ngác nhên nhận ra sự khác biệt. Dường như ở đây, mọi người ăn phở bằng đũa, không giống như ở miền Nam, anh và người dân quen dùng thìa.

    The aroma of the broth drew him in, but at the same time, he noticed a difference. It seemed that here, people ate pho with chopsticks, unlike in the South where he and the locals were accustomed to using a spoon.

  • Bí mật nhỏ của Tuan mà không ai biết, đó là anh không bao giờ biết cách sử dụng đũa. Anh cố gắng giấu đi và quyết định thử thách, dùng đũa để ăn phở. Anh chẳng biết rằng sẽ vấp phải khó khăn như thế nào, nhưng anh đã quyết tâm.

    A little secret about Tuan that no one knew was that he had never learned how to use chopsticks. He tried to hide it and decided to challenge himself by using chopsticks to eat pho. He had no idea of the difficulties he would face, but he was determined.

  • Cô gái tên Linh, ngồi cạnh Tuan, cũng như anh, đến quán để ăn sáng. Linh, một cô gái Hà Nội, xinh đẹp và duyên dáng. Cô nhận ra ngay sự vụng về của Tuan khi anh thử cầm đũa. Một nụ cười khẽ nở trên môi cô khi quan sát cậu bạn cạnh mình.

    Sitting next to Tuan was a girl named Linh, who had also come to the shop for breakfast. Linh, a beautiful and graceful Hanoi girl, immediately noticed Tuan's clumsiness when he attempted to hold the chopsticks. A faint smile appeared on her lips as she observed her companion.

  • Với tình cảm thân thiện đặc trưng của người Hà Nội, cô không ngần ngại giúp Tuan. Linh dễ dàng chỉ cho Tuan thấy cách cầm đũa đúng và cách sử dụng nó một cách linh hoạt. Bắt đầu bằng những tiếng cười nhẹ nhàng, đến cuối bữa ăn, Tuan đã trở thành một chuyên gia về đũa. Anh đã học cách ăn phở theo kiểu Hà Nội.

    With the typical friendliness of the people of Hanoi, Linh didn't hesitate to help Tuan. She easily showed Tuan the proper way to hold and use chopsticks with flexibility. Starting with gentle laughter, by the end of the meal, Tuan had become a chopstick expert. He had learned to eat pho the Hanoi way.

  • Vào cuối ngày, Tuan đã trở về ký túc xá với niềm vui mừng và sự tự hào. Anh đã không chỉ thử nghiệm một trải nghiệm ẩm thực mới, mà còn có thêm một người bạn, cô gái thân thiện Linh. Và câu chuyện về bữa phở đầu tiên ở Hà Nội của Tuan, đã trở thành một câu chuyện đáng nhớ và đáng chia sẻ với mọi người.

    At the end of the day, Tuan returned to the dorm with joy and pride. He had not only experimented with a new culinary experience but had also gained a new friend, the friendly girl Linh. And the story of Tuan's first pho meal in Hanoi had become a memorable and shareable tale.