Discovering Heritage: A Lantern Lit Journey in Hue
FluentFiction - Vietnamese
Discovering Heritage: A Lantern Lit Journey in Hue
Lan và Minh đi bộ qua những cổng lớn của Kinh thành Huế.
Lan and Minh walked through the grand gates of the Imperial City of Hue.
Ánh nắng thu chiếu nhẹ nhàng lên từng viên gạch.
The autumn sunlight gently illuminated each brick.
Mặc dù họ là anh chị, nhưng hôm nay họ có nhiều điều không thống nhất.
Although they were siblings, today they disagreed on many things.
Lan đến đây để tìm hiểu về tổ tiên.
Lan came here to learn about their ancestors.
Cô muốn cảm nhận nguồn gốc của mình.
She wanted to feel connected to her roots.
Minh thì khác. Anh thấy mọi thứ thật bình thường và chỉ muốn thưởng thức không khí lễ hội.
Minh, on the other hand, found everything quite ordinary and just wanted to enjoy the festive atmosphere.
Hai anh em đi qua các đình, các điện thờ.
The siblings wandered past pavilions and temples.
Lan chăm chỉ đọc từng dòng chữ cổ.
Lan diligently read every line of ancient text.
Cô hy vọng tìm thấy vết tích gì đó của gia đình.
She hoped to find some trace of their family.
Nhưng Minh thì chỉ nhìn vào những món ăn, âm nhạc, và đèn lồng đẹp mắt treo khắp nơi cho lễ hội Trung Thu.
Meanwhile, Minh was more interested in the food, music, and beautiful lanterns hanging everywhere for the Mid-Autumn Festival.
"Minh, lại đây xem. Có thể đây là tên của tổ tiên mình," Lan nắm tay Minh kéo về phía một bức tường cổ có những dòng chữ đã mờ.
"Minh, come here and look. This might be the name of our ancestor," Lan said, grabbing Minh’s hand and pulling him towards an old wall with faded inscriptions.
Nhưng Minh chỉ nhún vai.
But Minh just shrugged.
"Lan, không có gì đâu. Ai biết đó là ai cơ chứ?" Minh đáp, mắt vẫn ngó nghiêng những trò chơi đang diễn ra.
"Lan, it’s nothing. Who knows who that is?" Minh replied, his eyes still darting towards the games taking place.
Lan thất vọng. Cô tiếp tục tìm mà không có Minh.
Feeling disappointed, Lan continued her search without Minh.
Cô đi qua các hành lang dài, tới một góc vắng vẻ hơn. Ở đó, cô thấy một bức phù điêu ít được chú ý.
She walked through long corridors to a quieter corner, where she found a little-noticed bas-relief.
Nó khác với những bức trước, và Lan chú ý đến một cái tên quen thuộc.
It was different from the others, and Lan focused on a familiar name.
"Đây rồi, Minh! Đây là tổ tiên của mình!" Lan vui mừng gọi lớn.
"Here it is, Minh! This is our ancestor!" Lan joyfully called out.
Tiếng gọi của Lan làm Minh dừng lại.
Lan's shout made Minh pause.
Anh chưa từng thấy em gái mình vui mừng đến vậy.
He had never seen his sister so happy.
"Thật sao? Chúng ta nên xem xét kỹ hơn," Minh nói, lần đầu tiên tỏ vẻ hứng thú.
"Really? We should take a closer look," Minh said, for the first time showing interest.
Khi mặt trăng lên cao, ánh sáng mịn màng chiếu lên bức phù điêu.
As the moon rose high, its gentle light shone on the bas-relief.
Minh đứng bên Lan, cùng đọc tên tổ tiên.
Minh stood beside Lan, reading the name of their ancestor together.
Trong khoảnh khắc đó, Minh cảm nhận sự quan trọng của quá khứ.
In that moment, Minh felt the importance of the past.
Anh bắt đầu hiểu vì sao Lan muốn tìm hiểu.
He began to understand why Lan wanted to explore it.
"Lan, em đã đúng. Chúng ta cần biết nơi mình đến," Minh nói khẽ.
"Lan, you were right. We need to know where we come from," Minh quietly admitted.
Anh cầm tay Lan, kéo cô tới khu vực lễ hội đang tổ chức lễ thả đèn lồng.
He took Lan’s hand and led her to the festival area where lanterns were being released.
Giữa đêm hội Trung Thu, họ cùng nhau thắp một chiếc đèn lồng.
Amidst the Mid-Autumn Festival, they lit a lantern together.
Đèn lồng bay lên, chiếu sáng bầu trời màu ngọc.
It floated up, lighting the sky with its jade color.
Đây là biểu tượng của sự đoàn kết và tôn vinh quá khứ của gia đình.
It was a symbol of unity and honoring their family's past.
Lan cảm nhận được sự tự tin trong dòng máu mình.
Lan felt the confidence in her heritage.
Minh bắt đầu thấy hấp dẫn bởi những câu chuyện đã hình thành nên họ.
Minh started to be captivated by the stories that shaped them.
Dịu dàng, ánh sáng của chiếc đèn lồng tiếp tục bay xa, chiếc cầu nối bền vững giữa hiện tại và quá khứ.
Gently, the light of the lantern continued to soar, a steadfast bridge connecting the present and the past.