Reunion at Tân Sơn Nhất: A Mid-Autumn Journey of the Heart
FluentFiction - Vietnamese
Reunion at Tân Sơn Nhất: A Mid-Autumn Journey of the Heart
Trong không gian nhộn nhịp của sân bay Tân Sơn Nhất, những chiếc đèn lồng sặc sỡ lung linh trong ánh sáng vàng nhạt của mùa thu.
In the bustling atmosphere of sân bay Tân Sơn Nhất, colorful lanterns glimmer in the soft golden light of autumn.
Tiếng cười nói rộn ràng của những người đi lại hòa quyện với nhạc nền nhẹ nhàng của lễ hội Trung Thu.
The cheerful chatter of people moving around blends with the gentle background music of the Mid-Autumn Festival.
Khắp nẻo đường đầy màu sắc, An bước chậm rãi, lòng đầy lo lắng.
Along the colorful paths, An walked slowly, his heart full of anxiety.
Đã lâu lắm anh mới trở về quê hương sau bao năm xa cách.
It had been a long time since he returned to his homeland after so many years away.
An đến để đoàn tụ cùng gia đình, nhưng ký ức về quá khứ khiến anh bồn chồn.
An came to reunite with his family, but the memories of the past left him restless.
Khi đi ngang qua một quán cà phê nhỏ trong sân bay, anh bất ngờ nhìn thấy Lien, người mà anh cứ ngỡ chỉ tồn tại trong ký ức.
As he walked past a small café in the airport, he unexpectedly saw Lien, the person he thought only existed in memories.
Cô đang ngồi một mình ở góc quán, mắt hướng về chiếc cốc trà xanh trước mặt, vẻ đăm chiêu.
She was sitting alone in the corner of the café, her eyes fixed thoughtfully on the cup of green tea in front of her.
Lien cũng sắp sửa bắt chuyến bay khác.
Lien was also about to catch another flight.
Cô đang trên đường tới thăm một người bạn, nhưng lòng cứ nặng trĩu những suy tư về một mối quan hệ cũ chưa được giải quyết.
She was on her way to visit a friend, but her heart was heavy with thoughts about an unresolved old relationship.
Năm tháng trôi qua, cả hai chưa từng quên những gì đã xảy ra giữa họ.
Over the years, neither of them had forgotten what had happened between them.
An đứng lặng, lòng xao xuyến khi cảm giác do dự, hồi hộp xâm chiếm.
An stood silently, his heart fluttering as feelings of hesitation and nervousness overwhelmed him.
Sau vài phút ngập ngừng, anh quyết định tiến lại gần.
After a few moments of indecision, he decided to approach her.
"Lien," anh gọi, giọng nhẹ nhàng nhưng chắc chắn.
"Lien," he called, his voice gentle but firm.
Lien ngẩng lên, bất ngờ khi thấy An.
Lien looked up, surprised to see An.
Hai người nhìn nhau, thời gian như ngừng trôi.
The two of them gazed at each other as if time had stopped.
Sau vài giây dài đằng đẵng, Lien mời An ngồi xuống.
After a few moments that felt like an eternity, Lien invited An to sit down.
Họ bắt đầu trò chuyện, từng lời nói như xoa dịu nỗi lo âu trong lòng.
They began to talk, each word soothing the anxiety in their hearts.
Lien thành thật chia sẻ những điều cô chưa dám nói ra.
Lien sincerely shared things she hadn't dared to say before.
An lắng nghe, cảm nhận sự lấp đầy những khoảng trống trong lòng.
An listened, feeling the gaps in his heart fill.
Cuối cùng, cả hai nhìn nhau, ánh mắt đều rạng rỡ hơn.
Finally, they looked at each other, their eyes brighter than before.
"Cảm ơn em, Lien," An xúc động nói.
"Thank you, Lien," An said emotionally.
"Anh đã sẵn sàng để đối mặt với quá khứ.
"I am ready to face the past."
"Lien mỉm cười, nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng lớn.
Lien smiled, relieved as if she had just laid down a heavy burden.
"Em cũng thế," cô nói, lòng đầy hy vọng cho tương lai phía trước.
"Me too," she said, hopeful for the future ahead.
Khi giờ lên máy bay đã điểm, họ chia tay nhau trong sự thanh thản.
When it was time to board the plane, they parted ways peacefully.
An lên chuyến bay về nhà, lòng nhẹ nhàng như chưa từng.
An boarded the flight home, his heart as light as ever.
Anh đã học cách chấp nhận quá khứ và đón chào những điều tốt đẹp đang chờ đi tới.
He had learned to accept the past and welcome the good things yet to come.
Còn Lien, cô bước đi với cảm giác nhẹ nhõm và sẵn sàng để đối mặt với những điều chưa biết phía trước.
As for Lien, she walked forward with a sense of relief and readiness to face the unknown ahead.
Tại sân bay Tân Sơn Nhất, mùa thu rộng mở, mang theo lời hứa hẹn của sự chữa lành và khởi đầu mới.
At sân bay Tân Sơn Nhất, autumn lay open, carrying the promise of healing and new beginnings.