A Love Confession Under Hanoi's Festival Lanterns
FluentFiction - Vietnamese
A Love Confession Under Hanoi's Festival Lanterns
Trên sân trường trung học tại Hà Nội, không khí náo nhiệt và màu sắc rực rỡ trùm kín khắp nơi.
On the high school yard in Hà Nội, a lively atmosphere and vibrant colors enveloped everything.
Đèn lồng lung linh treo cao, phá tan cái lạnh của mùa đông.
Lanterns shimmered high, dispelling the winter's cold.
Học sinh đều rộn ràng chuẩn bị cho lễ hội Tết Nguyên Đán.
Students eagerly prepared for the Tết Nguyên Đán festival.
Trong đám đông, Huy đang đứng một mình, âm thầm quan sát Linh.
Among the crowd, Huy stood alone, quietly observing Linh.
Huy là một học sinh chăm chỉ, cậu luôn có ước mơ đơn giản - tỏ tình với Linh, cô bạn cùng lớp năng động và thích tổ chức sự kiện.
Huy was a diligent student, always with a simple dream - to confess his feelings to Linh, his dynamic classmate who loved organizing events.
Linh nhiệt tình đi từ người này sang người khác, chỉ đạo và sắp xếp công việc.
Linh enthusiastically moved from person to person, directing and organizing activities.
Bên cạnh Linh luôn là Mai, người bạn thân của cô chả biết gì về tình cảm giấu kín của Huy, nhưng Mai lại muốn kết đôi Huy với một người khác.
Always beside Linh was Mai, her best friend who had no idea about Huy's hidden feelings but wanted to pair Huy with someone else.
Khi hoa đào, hoa mai được trang hoàng khắp sân trường, gần đến giờ diễn ra buổi lễ, Huy vẫn chưa quyết định được.
As peach blossoms and apricot blossoms adorned the schoolyard, and the ceremony time approached, Huy still hadn't made a decision.
Cậu có nên nói thẳng với Linh hay lặng lẽ nghe theo kế hoạch của Mai?
Should he speak directly to Linh or quietly follow Mai's plan?
Huy tự nhủ: "Nếu không nói bây giờ, biết khi nào mới có cơ hội nữa?
Huy thought to himself: "If I don't say it now, who knows when I'll have another chance?"
"Trong lúc mọi người đều theo dõi tiết mục múa lân, Huy lấy hết can đảm bước lên sân khấu.
While everyone was watching the lion dance performance, Huy mustered the courage to step onto the stage.
Cậu cầm micro, giọng run run nhưng quyết tâm: "Mọi người cho tôi một phút.
He held the microphone, his voice trembling but determined: "Everyone, give me a minute.
Tôi có điều quan trọng muốn nói với Linh.
I have something important to say to Linh."
"Sân trường bỗng dưng im lặng.
The schoolyard suddenly fell silent.
Huy nhìn vào mắt Linh và nói: "Linh, tớ thích cậu từ rất lâu.
Huy looked into Linh's eyes and said: "Linh, I've liked you for a very long time.
Tớ muốn chúng ta có thể hiểu nhau hơn.
I want us to understand each other better.
Tớ không muốn giấu cảm xúc này nữa.
I don't want to hide these feelings anymore."
"Linh bất ngờ, ánh mắt sáng ngời.
Linh was surprised, her eyes shining brightly.
Sau vài giây ngắn ngủi, Linh bước lên sân khấu, cầm tay Huy và đáp: "Cảm ơn sự can đảm của cậu, Huy.
After a few brief seconds, she stepped onto the stage, took Huy's hand, and replied: "Thank you for your courage, Huy.
Chúng ta có thể nói chuyện sau buổi lễ không?
Can we talk after the ceremony?"
"Cả hai mỉm cười trước sự ủng hộ của mọi người xung quanh.
Both smiled amid the support of everyone around them.
Buổi lễ tiếp tục trong không khí ấm áp và vui vẻ.
The ceremony continued in a warm and joyful atmosphere.
Ngày hôm đó, Huy đã học được cách bộc lộ tình cảm chân thành và tự tin hơn trong cuộc sống.
That day, Huy learned how to express his sincere feelings and gained more confidence in life.
Và đâu đó giữa các chuỗi đèn lồng và tiếng cười vui, một tình cảm mới đã nảy nở.
And somewhere among the strands of lanterns and joyful laughter, a new feeling had blossomed.