From Struggle to Solidarity: Minh's Awakening in Hà Nội
FluentFiction - Vietnamese
From Struggle to Solidarity: Minh's Awakening in Hà Nội
Trời mùa đông Hà Nội lạnh cắt da, những cơn gió qua phố phường, mang theo hương thơm bún chả và phở nóng.
The winter sky in Hà Nội is piercingly cold, with gusts of wind sweeping through the streets, carrying the fragrance of bún chả and hot phở.
Chợ phố đông đúc, rực rỡ với đèn lồng và giấy màu, chào đón năm mới sắp đến.
The bustling street market is vibrant with lanterns and colorful papers, welcoming the upcoming New Year.
Minh đứng sau quầy hàng của mình, cười và vẫy gọi khách qua đường.
Minh stands behind his stall, smiling and waving to passersby.
Mỗi ngày, Minh chuẩn bị hàng từ sáng sớm.
Every day, Minh prepares his goods from early morning.
Cậu bán hoa quả, rau củ tươi và một ít quà vặt chợ.
He sells fresh fruits, vegetables, and some market snacks.
Linh, em gái Minh, nhanh nhẹn giúp anh.
Linh, Minh's younger sister, briskly helps him.
Cô luôn lạc quan và vui vẻ, làm khách cảm thấy thoải mái.
She is always optimistic and cheerful, making customers feel at ease.
Nhưng mấy ngày nay, Linh cảm thấy trên vai có gánh nặng vô hình.
But recently, Linh feels an invisible burden on her shoulders.
Anh trai cô mệt mỏi, trông không khỏe.
Her brother seems tired and unwell.
"Anh thấy sao, Minh?" Linh hỏi, mắt lo lắng nhìn anh.
"How are you feeling, Minh?" Linh asks, looking at him with worried eyes.
"Anh ổn mà, không phải lo đâu," Minh trả lời, cố cười trấn an.
"I'm fine, don't worry," Minh replies, trying to smile reassuringly.
Nhưng Minh không dám nhìn thẳng vào mắt em vì sợ em sẽ biết sự thật.
But he doesn't dare look straight into her eyes, fearing she'll know the truth.
Cảm giác mệt mỏi làm Minh lo lắng.
The fatigue makes Minh anxious.
Nếu bệnh, cậu không thể làm việc.
If he falls ill, he won't be able to work.
Minh cần tiền để gia đình có một cái Tết đủ đầy, hạnh phúc.
Minh needs money so that the family can have a full and happy Tết.
Mọi người trong chợ biết Hoa, bà cụ chuyên bán dược liệu.
Everyone in the market knows Hoa, the elderly woman who specializes in selling herbal medicines.
Bà Hoa có đôi mắt hiền từ và luôn mỉm cười chào hàng xóm.
Bà Hoa has kind eyes and always smiles at her neighbors.
Bà để ý thấy Minh thỉnh thoảng không đứng vững, gương mặt tái nhợt.
She notices Minh occasionally losing his balance, his face pale.
Một buổi sáng, khi mặt trời chỉ mới ló dạng, bà Hoa đến gặp Minh.
One morning, just as the sun begins to rise, bà Hoa approaches Minh.
"Cháu có vẻ không được khỏe, cần nghỉ ngơi đấy," bà nhẹ nhàng nói.
"You don't seem well, you need to rest," she gently says.
"Cháu ổn, bà ơi. Cháu chỉ hơi mệt," Minh đáp, cố tỏ vẻ bình thường.
"I'm okay, bà," Minh replies, trying to act normal.
Nhưng bụng Minh quặn đau, cậu lo lắng về lời bà.
But his stomach twists in pain as he worries about her words.
Ngày tiếp tục.
The day goes on.
Chợ tấp nập, mọi người đổ ra mua sắm Tết.
The market is bustling; people flood in to shop for Tết.
Minh cố gắng, nhưng lúc trưa, cơn đau trở nên không chịu đựng nổi.
Minh tries his best, but by noon, the pain becomes unbearable.
Cậu ngã xuống, tái xanh và kiệt sức.
He collapses, pale and exhausted.
Linh hét lên, mọi người xung quanh tập trung lại.
Linh screams as people gather around.
Bà Hoa nhanh chóng tiến lên, kiểm tra chỗ Minh.
Bà Hoa quickly steps forward to check on Minh.
"Cháu cần nghỉ ngơi và uống thuốc," bà Hoa nói, dịu dàng nhưng quyết đoán.
"You need rest and some medicine," bà Hoa says, gentle yet firm.
Sau khi Minh tỉnh lại trong hàng xóm của bà Hoa, bà đưa cho Minh gói thuốc thảo dược.
After regaining consciousness in bà Hoa's home, she gives Minh a packet of herbal medicine.
"Uống cái này, rồi nghỉ ngơi đi. Quá cố sẽ không tốt cho cháu đâu."
"Take this, then rest. Pushing yourself is not good for you."
Linh sắp xếp với những người bán hàng khác trong chợ, nhờ họ giúp trông hàng của Minh trong vài ngày tới.
Linh arranges with other vendors in the market to help watch over Minh's stall for the next few days.
Cô không để Minh làm việc nữa đến khi anh hồi phục.
She doesn't let Minh work until he recovers.
Minh ngạc nhiên trước lòng tốt và sự giúp đỡ của mọi người.
Minh is surprised by the kindness and assistance of everyone.
"Cảm ơn bà, cảm ơn Linh, và mọi người nữa," Minh nói, nước mắt lưng tròng.
"Thank you, bà, thank you, Linh, and everyone," Minh says, tears welling up.
Anh biết rằng không nên tự mình gánh hết mọi thứ.
He realizes that he shouldn't bear everything alone.
Ngày Tết đến, nhờ sự giúp đỡ của Linh, bà Hoa và mọi người trong chợ, Minh khỏe lại.
The Tết holiday arrives, and thanks to the help of Linh, bà Hoa, and everyone in the market, Minh recovers.
Gia đình Minh quây quần bên mâm cỗ, ấm áp và hạnh phúc.
Minh's family gathers around the festive meal, warm and happy.
Minh nhận ra rằng, hạnh phúc không chỉ đến từ vật chất mà còn từ tình thương và sự sẻ chia.
Minh realizes that happiness doesn't just come from material things but from love and sharing.
Cậu tự nhủ, sẽ không bao giờ để sự kiêu ngạo cản bước mình nữa.
He vows never to let pride stand in his way again.