Frozen Footsteps: A Sibling Quest for Family and Safety
FluentFiction - Vietnamese
Frozen Footsteps: A Sibling Quest for Family and Safety
Mùa đông lạnh giá bao phủ thế giới.
The cold winter enveloped the world.
Một lớp tuyết trắng xóa phủ khắp nơi, làm cho mọi vật im lìm như đã chìm vào giấc ngủ dài.
A blanket of white snow covered everything, making all things seem still as if immersed in a long sleep.
Bước chân của Linh lún sâu vào tuyết, để lại những dấu chân rõ rệt.
Linh's footsteps sank deeply into the snow, leaving clear footprints.
Khuôn mặt Linh ẩn dưới chiếc khăn choàng cũ kỹ.
Linh's face was hidden under an old scarf.
Linh cảm thấy trong lòng mình có một sức ép nặng nề – sứ mệnh tìm lại gia đình.
Linh felt a heavy burden inside - the mission to find their family.
Linh đẩy cánh cửa gỗ nặng nề của một căn nhà hoang, nơi Phong đang trú ẩn.
Linh pushed open the heavy wooden door of an abandoned house, where Phong was taking shelter.
Trong căn phòng, lò sưởi đặt ở góc phòng nhả khói âm u.
Inside the room, a fireplace in the corner emitted gloomy smoke.
Phong nhìn Linh, đôi mắt anh sắc lạnh nhưng tận sâu bên trong vẫn còn lấp lánh ánh tình thân.
Phong looked at Linh, his eyes sharp and cold, yet deep inside still gleaming with familial affection.
"Linh, em không thể bỏ đi như thế," Phong nói, giọng nghiêm nghị.
"Linh, you can't just leave like that," Phong said sternly.
"Anh không tin rằng có nơi nào an toàn hơn ở đây.
"I don't believe there's anywhere safer than here."
"Linh im lặng một lúc lâu, rồi nói nhẹ nhàng: "Anh có một điều muốn nói với em, Phong.
Linh was silent for a long moment, then spoke softly: "There's something I need to tell you, Phong.
Chuyện chúng ta phải chia ly trước đây không phải là vì anh muốn bỏ mặc gia đình.
The reason we had to part before wasn't because I wanted to abandon the family.
Anh đã nhận được một thông tin sai lạc.
I received false information...
Anh hối hận mỗi ngày.
I regret it every day."
"Phong lặng người, cảm giác bức tường phòng vệ bên trong mình đổ vỡ một chút.
Phong was silent, feeling a bit of the defensive wall within himself crumble.
Anh quay mặt đi, giấu đi xúc cảm đang dâng tràn.
He turned away, hiding the emotions rising up inside.
Trước khi kịp nói thêm, một tiếng hét vỡ oà ở bên ngoài.
Before he could say more, a scream burst from outside.
Mai, cô em gái út, chạy vội vào từ cánh cửa sau.
Mai, the youngest sister, ran in hurriedly from the back door.
"Có người đang đến!
"Someone's coming!
Bọn cướp!
Bandits!"
" Tiếng nói của Mai vang lên, hòa quyện với tiếng gió hú ngoài trời.
Mai's voice rang out, mingling with the howling wind outside.
Không kịp nghĩ nhiều, cả ba người lập tức hành động.
Without much thought, all three immediately sprang into action.
Họ chất dày thêm củi vào lò sưởi, giữ cho nhiệt và ánh sáng trong nhà toả ra rõ ràng.
They piled more wood onto the fire, ensuring the warmth and light were vivid inside the house.
Linh hướng dẫn Mai lẩn vào góc khuất an toàn, còn Phong tự trang bị cho mình một cây gậy nặng.
Linh guided Mai to a safe hidden corner, while Phong armed himself with a heavy stick.
Bão tuyết bên ngoài tạo nên màn che hoàn hảo.
The snowstorm outside created a perfect cover.
Lũ cướp đi ngang qua, không hề nhận ra có ai ở đó.
The bandits passed by, oblivious to anyone being there.
Một đêm dài trôi qua, đầy căng thẳng nhưng cuối cùng cũng bình yên.
The long night passed, tense but ultimately peaceful.
Sáng hôm sau, tuyết đã dịu đi.
The next morning, the snow had subsided.
Phong nhìn Linh, lòng mình đã bình ổn hơn sau sự kiện vừa qua.
Phong looked at Linh, his heart calmer after the recent events.
"Đi thôi, anh Linh," Phong nói, đầy quyết tâm.
"Let's go, Anh Linh," Phong said, full of determination.
"Mai, em chuẩn bị đi.
"Mai, get ready.
Chúng ta sẽ cùng nhau tìm đến nơi an toàn.
We will find a safe place together."
"Mai nắm lấy tay hai anh trai, cười rạng rỡ mặc cho gió rét thổi qua.
Mai grasped her brothers' hands, smiling brightly despite the cold wind blowing through.
Trong ánh sáng yếu ớt của ngày mới, ba anh em bước đi.
In the faint light of the new day, the three siblings walked on.
Họ tiến về phía chân trời, nơi hy vọng của một tương lai mới mở ra trước mắt.
They moved towards the horizon, where the hope of a new future unfolded before them.
Dưới chân họ, dấu trong tuyết phủ trắng xóa, những bước chân đi cùng nhau không ngừng.
Beneath their feet, the tracks in the blanketing snow marked their steps together, unwavering.