Caught in Love's Wreath: Minh's Unforgettable New Year
FluentFiction - Vietnamese
Caught in Love's Wreath: Minh's Unforgettable New Year
Minh đứng giữa dòng người tấp nập tại Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn, trái tim đập mạnh trong lồng ngực.
Minh stood amid the bustling crowd at Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn, his heart pounding in his chest.
Một vòng hoa khổng lồ, xanh mượt, được trang trí rực rỡ, treo cao phía trên.
A giant wreath, lush and vibrant, hung high above, brilliantly decorated.
Minh mong muốn gây ấn tượng với Lan.
Minh wanted to impress Lan.
Anh muốn tạo ra một khoảnh khắc đặc biệt để đón chào năm mới cùng cô bạn mà anh thầm quý mến.
He wanted to create a special moment to welcome the New Year with the friend he secretly cherished.
Minh đã lên kế hoạch kỹ lưỡng.
Minh had meticulously planned everything.
Anh sẽ làm Lan ngạc nhiên với một khung cảnh tuyệt đẹp ngay trước nhà thờ.
He intended to surprise Lan with a stunning scene right in front of the cathedral.
Nhưng tất cả những kế hoạch ấy dường như bỗng chốc biến thành trò hề.
But all those plans seemed to suddenly turn into a farce.
Trong một khoảnh khắc sơ ý, Minh trượt chân.
In a moment of carelessness, Minh slipped.
Thay vì đứng trang nhã, anh lại thấy mình bị mắc kẹt trong vòng hoa khổng lồ.
Instead of standing elegantly, he found himself caught in the giant wreath.
Làn cười vang, lỡ lúng túng khi thấy mình trở thành trung tâm chú ý của mọi người.
Laughter erupted, with Minh awkwardly finding himself the center of everyone's attention.
Cái vòng hoa to lớn treo lơ lửng như nhấn nhá vào cái chân nhỏ bé của anh.
The large wreath dangled, highlighting his small stature.
Minh vắt óc nghĩ cách thoát khỏi tình cảnh trớ trêu này.
Minh racked his brain trying to figure out how to escape this awkward situation.
Anh cảm nhận được ánh nhìn từ Lan, cùng nụ cười khó giữ lại trên môi cô.
He felt Lan's gaze on him, with her smile struggling to stay hidden on her lips.
Thay vì xấu hổ, Minh quyết định biến tình huống bối rối thành màn trình diễn hài hước.
Instead of feeling embarrassed, Minh decided to turn the awkward situation into a humorous performance.
Anh lắc lư, tạo dáng hài hước khiến mọi người xung quanh cười không ngớt.
He swayed and struck comical poses, making everyone around laugh endlessly.
Lúc đầu, Lan che miệng cười khúc khích, rồi nhanh chóng tiến lên, cùng mọi người giúp Minh thoát khỏi vòng hoa dây dưa kia.
At first, Lan covered her mouth, giggling, then quickly stepped forward with others to help Minh out of the tangled wreath.
Mọi người vỗ tay cổ vũ.
The crowd applauded and cheered.
Minh đầy vui vẻ, cúi đầu cảm tạ, ánh nhìn không rời khỏi Lan.
Minh, full of joy, bowed in gratitude, his gaze never leaving Lan.
Lan cúi xuống, nhẹ nhàng chỉnh lại áo cho Minh, ánh mắt cô tràn đầy niềm vui.
Lan leaned down, gently straightening Minh's shirt, her eyes filled with happiness.
“Anh thật ngốc nghếch,” Lan nói mỉm cười.
"You are so silly," Lan said, smiling.
“Nhưng anh rất thú vị.
"But you are very interesting."
”Minh thở phào nhẹ nhõm.
Minh sighed in relief.
Tình huống tưởng chừng xấu hổ trở thành một ký ức đáng yêu.
What seemed like an embarrassing situation turned into a sweet memory.
“Em có muốn đi uống cà phê không?
"Would you like to go for coffee?"
” Minh ngập ngừng hỏi.
Minh hesitantly asked.
Lan gật đầu.
Lan nodded.
“Đi thôi,” cô trả lời, và họ cùng bước ra khỏi đám đông đang tản dần.
"Let's go," she replied, and they walked out of the dispersing crowd.
Qua sự cố ngớ ngẩn này, Minh nhận ra rằng sự chân thành và khả năng cười trước chính bản thân mình còn quan trọng hơn việc tạo ra một khoảnh khắc hoàn hảo.
Through this silly incident, Minh realized that sincerity and the ability to laugh at oneself are more important than creating a perfect moment.
Minh và Lan bước đi dưới bóng nhà thờ, cười nói vui vẻ, đón chào năm mới đầy hứa hẹn.
Minh and Lan walked under the cathedral's shadow, chatting happily, welcoming a promising New Year.