Balancing Health and Studies: A Tale of Friendship and Resilience
FluentFiction - Vietnamese
Balancing Health and Studies: A Tale of Friendship and Resilience
Anh ngồi bên cửa sổ trong căn phòng kí túc xá nhỏ bé và ấm cúng.
He sat by the window in the small and cozy dorm room.
Tuyết trắng phủ đầy lối đi ngoài sân.
White snow covered the paths in the yard outside.
Những chiếc đèn lồng đỏ bắt đầu xuất hiện trên cây, đánh dấu mùa chuẩn bị cho Tết Nguyên Đán sắp đến.
Red lanterns began appearing on the trees, marking the upcoming preparation for Tết Nguyên Đán, the Lunar New Year.
Cô mới khỏi bệnh, một cơn virus đã khiến cô nằm gục suốt cả tuần.
She had just recovered from an illness, a virus that had kept her bedridden for a whole week.
Cảm giác mệt mỏi vẫn còn vương lại.
The feeling of fatigue still lingered.
Anh lo lắng về chuyện học hành.
He worried about his studies.
Các bài giảng đã thực hiện, bài tập chất đống.
Lectures had been given, and assignments piled up.
“Làm sao để không bị tụt lại?
"How can I not fall behind?"
” cô tự hỏi.
she wondered.
Quyen và Lan, bạn cùng phòng của Anh, luôn động viên cô nghỉ ngơi.
Quyen and Lan, Anh's roommates, always encouraged her to rest.
Quyen nói: "Anh, cậu cần phải nghỉ ngơi.
Quyen said, "Anh, you need to rest.
Khoẻ mạnh mới lên lớp được.
Only when you're healthy can you attend classes."
" Nhưng Anh còn quá nhiều việc phải làm, thời gian lại không chờ đợi cô.
But Anh had too much work to do, and time wasn't waiting for her.
Anh nghĩ ra cách: Cô sẽ phân chia thời gian hợp lý giữa việc học và nghỉ ngơi.
Anh came up with a plan: She would divide her time wisely between studying and resting.
Cô sẽ học trong thời gian ngắn, rồi nghỉ ngơi cho khoẻ.
She would study for short periods and then rest to recuperate.
Quyen và Lan đã giúp Anh rất nhiều.
Quyen and Lan helped Anh a lot.
Họ chia sẻ ghi chép, giải thích bài giảng mà cô đã bỏ lỡ.
They shared notes and explained the lectures she had missed.
Những ngày trôi qua, mặc dù áp lực ngày càng lớn, nhưng Anh tin mọi thứ đang dần ổn.
Days went by, and although the pressure increased, Anh believed things were gradually getting better.
Tuy nhiên, càng gần Tết, cô càng lo lắng và làm việc quá sức.
However, the closer Tết came, the more anxious she became, and she overworked herself.
Một buổi tối nọ, cô thức muộn để hoàn thành bài luận cuối kỳ.
One evening, she stayed up late to finish a final term paper.
Khi bút chưa kịp khô mực, Anh đã ngã bệnh lại.
Before the ink on her pen could dry, Anh fell ill again.
Lần này, cơn sốt cao khiến cô phải nằm bẹp một chỗ.
This time, a high fever confined her to bed.
Quyen và Lan lo lắng.
Quyen and Lan were worried.
Họ mang cho Anh cháo nóng, trà gừng ấm áp.
They brought Anh hot porridge and warm ginger tea.
Quyen nhẹ nhàng nói: "Bài vở có thể đợi.
Quyen gently said, "The assignments can wait.
Sức khỏe của cậu thì không.
Your health cannot."
" Lan cầm tay Anh, "Chúng mình giúp cậu được mà.
Lan held Anh's hand, "We can help you."
"Những lời nói này khiến Anh nhận ra điều quan trọng.
These words made Anh realize the important thing.
Sức khỏe của cô là quan trọng nhất.
Her health was the most important.
Anh đồng ý nghỉ ngơi, và cảm ơn bạn bè.
Anh agreed to rest and thanked her friends.
Họ dạy cô rằng việc nhờ giúp đỡ không phải là điểm yếu mà là sức mạnh.
They taught her that asking for help was not a weakness but a strength.
Khi Tết Nguyên Đán đến gần, Anh cảm thấy khỏe hơn.
As Tết Nguyên Đán approached, Anh felt better.
Cô an tâm hơn về bài vở, biết rằng bạn bè luôn có mặt khi cô cần.
She was more at ease with her studies, knowing that her friends would always be there when she needed them.
Những chiếc đèn lồng đỏ vẫn lung linh ngoài cửa sổ.
The red lanterns still shimmered outside the window.
Anh mỉm cười, cảm nhận sự bình yên từ tình bạn chân thành.
Anh smiled, feeling the peace that comes from genuine friendship.