
A Heartbeat Away: Friendship & Courage in Ha Long Bay
FluentFiction - Vietnamese
A Heartbeat Away: Friendship & Courage in Ha Long Bay
Minh, Hanh và Khang đang ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ trôi dạt giữa vẻ đẹp hùng vĩ của Vịnh Hạ Long.
Minh, Hanh and Khang were sitting on a small boat drifting amidst the majestic beauty of Ha Long Bay.
Làn sương mờ bao phủ mọi nơi, nhưng lại làm nổi bật sắc xanh biếc của nước biển và đá vôi oai vệ.
A misty fog covered everything, but it highlighted the emerald green of the seawater and the imposing limestone.
Khắp nơi, đèn lồng đỏ được treo lên, chuẩn bị cho Tết Nguyên Đán đang đến gần.
Everywhere, red lanterns were hung up, preparing for the approaching Lunar New Year.
Minh mỉm cười, nhắm mắt lại để cảm nhận cái lạnh se sắt của mùa đông qua làn gió.
Minh smiled, closed his eyes to feel the sharp cold of winter through the breeze.
Hanh trông có vẻ lo lắng.
Hanh looked worried.
Cô co mình lại, ôm chặt chiếc áo len xanh mới mua.
She curled up, hugging the new green sweater she had just bought tightly.
Minh biết Hanh lúc nào cũng cẩn thận, nhưng cậu hy vọng chuyến đi này sẽ giúp cô thư giãn hơn một chút.
Minh knew that Hanh was always careful, but he hoped this trip would help her relax a bit.
Khang, như mọi khi, luôn lạc quan.
Khang, as always, remained optimistic.
Cậu bắt đầu hát vài bài ca về Tết, khiến cả Minh và Hanh bật cười.
He began to sing a few songs about Tết, making both Minh and Hanh burst into laughter.
Nhưng niềm vui ấy không kéo dài lâu.
But that joy didn't last long.
Giữa chừng tiếng cười, Hanh đột nhiên giữ chặt cổ họng, mặt cô đỏ lên.
In the middle of the laughter, Hanh suddenly clutched her throat, her face turning red.
Minh lập tức nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Minh immediately realized something was wrong.
"Hanh, em sao thế?" Minh hỏi, mắt mở to lo lắng.
"Hanh, are you okay?" Minh asked, eyes wide with worry.
Hanh chỉ có thể lắc đầu, không nói nên lời.
Hanh could only shake her head, unable to speak.
Minh nhanh chóng kiểm tra túi xách của mình, hy vọng tìm thấy bất kỳ thứ gì có thể giúp.
Minh quickly checked his bag, hoping to find anything that might help.
Nhưng bây giờ là dịp Tết, không dễ để tìm được trợ giúp y tế trên những đảo nhỏ.
But with the Tết holiday around the corner, getting medical help on small islands wasn't easy.
Khang nhìn quanh với ánh mặt hy vọng.
Khang looked around with hopeful eyes.
"Chúng ta cần giúp cô ấy ngay bây giờ," cậu nói, khạc tiếng nôn nóng.
"We need to help her right now," he said, his voice full of urgency.
Minh gật đầu, quyết định phải bình tĩnh và nhanh chóng.
Minh nodded, deciding he must remain calm and act fast.
May mắn thay, không xa chỗ thuyền họ đang neo đậu, có một nhà lâm sanh.
Luckily, not far from where their boat was anchored, there was a clinic.
Cả ba vội vàng chèo thuyền đến, Minh cố gắng dùng từ tiếng Việt hạn chế của mình để giải thích tình trạng của Hanh với bác sĩ.
All three hurriedly rowed there, and Minh tried to use his limited Vietnamese to explain Hanh's condition to the doctor.
"Cô bạn... đau... không thở!" Minh cố diễn tả.
"Friend... hurt... can't breathe!" Minh tried to convey.
Bác sĩ gật gù, hiểu ngay, và nhanh chóng bắt tay vào điều trị cho Hanh.
The doctor nodded, understanding immediately, and quickly began treating Hanh.
Hết sức căng thẳng, Minh và Khang đứng bên cạnh, lòng đầy lo âu.
In great tension, Minh and Khang stood next to her, filled with anxiety.
Sau vài phút dài như vô tận, Hanh bắt đầu thở dễ dàng hơn, và màu sắc trên mặt cô dần dần trở lại bình thường.
After a few seemingly endless minutes, Hanh began to breathe more easily, and the color in her face gradually returned.
Minh thở phào nhẹ nhõm, một tay ôm lấy vai Hanh, mắt rưng rưng.
Minh sighed with relief, wrapping an arm around Hanh's shoulder, eyes tearing up.
Trên đường quay về, giữa khung cảnh tuyệt đẹp ấy, ba người bạn cảm thấy biết ơn lẫn nhau và trân trọng thêm tình bạn của mình.
On their way back, amid that stunning scenery, the three friends felt grateful for one another and cherished their friendship even more.
Minh giờ biết rằng không phải mọi cuộc phiêu lưu đều suôn sẻ, nhưng những tình huống bất ngờ đôi khi lại là bài học quý giá nhất.
Minh now knew that not every adventure goes smoothly, but unexpected situations sometimes turn out to be the most valuable lessons.
Còn Hanh, hiểu ra rằng không cần phải che giấu sức khỏe của mình trước bạn bè.
As for Hanh, she realized there was no need to hide her health problems from her friends.
Tiếng trống múa lân bừng vang trên bờ đáp ứng cho dịp Tết, cả ba nhìn nhau và cùng cười.
The sound of lion dance drums echoed on the shore in celebration of Tết, and all three looked at each other and laughed.
Họ biết rằng chuyến đi này sẽ là một kỷ niệm đẹp, không thể nào quên.
They knew this trip would be a beautiful, unforgettable memory.