
Finding Home: A Spring Reunion by Hoan Kiem Lake
FluentFiction - Vietnamese
Loading audio...
Finding Home: A Spring Reunion by Hoan Kiem Lake
Sign in for Premium Access
Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.
Xuân về, thành phố Hà Nội tràn ngập sắc xanh tươi mới.
Spring arrives, and the city of Ha Noi is filled with fresh green hues.
Hồ Hoàn Kiếm lấp lánh dưới ánh nắng ấm áp.
Hoan Kiem Lake glitters under the warm sunlight.
Đó là một ngày đẹp trời để quây quần bên gia đình.
It's a beautiful day to gather with family.
Gia đình Huong quyết định tổ chức một buổi picnic bên hồ.
Huong's family decides to organize a picnic by the lake.
Huong là sinh viên đại học, mới trở về nhà sau một kỳ dài học tập xa nhà.
Huong is a university student who has just returned home after a long period of studying away.
Cô cảm thấy mình không còn thân quen với mọi người như trước.
She feels that she isn't as familiar with everyone as before.
Minh, em trai của Huong, rất ngưỡng mộ chị nhưng cảm thấy bị lạc lõng.
Minh, Huong's younger brother, greatly admires her but feels out of place.
Phuc, người anh họ luôn là cầu nối gắn kết mọi người lại với nhau.
Phuc, their cousin, is always the one connecting everyone together.
Chiều hôm đó, bên cạnh những bông hoa anh đào đang bung nở, gia đình Huong trải chiếu ngồi bên bờ hồ.
That afternoon, beside the cherry blossoms in full bloom, Huong's family spread out mats by the lakeside.
Gió nhẹ thoảng qua, mát lành như muốn xua tan mọi lo âu.
A gentle breeze passed by, fresh and cool as if it wanted to dispel all worries.
“Chị Huong, chị có nhớ em không?
"Sister Huong, do you remember me?"
” Minh đột ngột hỏi, ánh mắt em sáng lên nhưng có chút buồn.
Minh suddenly asked, his eyes bright but slightly sad.
Huong mỉm cười, nhưng tim cô hơi nặng nề.
Huong smiled, but her heart felt a bit heavy.
Cô nhớ Minh rất nhiều, nhưng chưa biết cách bày tỏ.
She missed Minh very much but hadn't figured out how to express it.
“Tất nhiên rồi, Minh.
"Of course, Minh.
Chị lúc nào cũng nhớ em.
I always miss you."
”Cô nhìn ra hồ, lặng yên trong phút chốc.
She looked out over the lake, silent for a moment.
Ở xa, Huong luôn cố gắng hết mình với học tập, nhưng cũng mang trong mình nỗi cô đơn, lo lắng về tương lai.
Far away, Huong always tried her best with her studies but carried within her the loneliness and anxiety about the future.
“Phuc à, anh nghĩ sao về tương lai?
"Phuc, what do you think about the future?"
” Huong bất ngờ hỏi, mắt nhìn về phía xa xăm.
Huong unexpectedly asked, her eyes gazing into the distance.
Phuc cười hiền, “Tương lai là của chính mình, Huong à.
Phuc smiled gently, "The future is our own, Huong.
Nhưng đừng quên gia đình luôn ở đây.
But don't forget, the family is always here."
”Một khoảng lặng nhẹ nhàng bao trùm, chỉ nghe tiếng nước hồ lăn tăn.
A gentle silence enveloped them, with only the sound of water lapping the lake.
Huong cảm nhận sự ấm áp từ gia đình.
Huong felt the warmth from her family.
Những điều Phuc nói chạm đến trái tim cô.
What Phuc said touched her heart.
“Em rất tự hào về chị, nhưng chỉ mong chị ở nhà nhiều hơn với em,” Minh thổ lộ, giọng nói có phần nghẹn ngào.
"I'm very proud of you, but I just wish you'd stay home more with me," Minh confessed, his voice slightly choked.
Huong quay sang Minh, bất giác nắm tay em.
Huong turned to Minh, instinctively holding his hand.
“Chị xin lỗi, sẽ cố gắng dành nhiều thời gian cho em hơn.
"I'm sorry, I'll try to spend more time with you."
”Cuộc trò chuyện tưởng chừng giản đơn nhưng đã làm sáng tỏ những điều Huong giấu kín bấy lâu.
What seemed like a simple conversation illuminated the things Huong had kept hidden for so long.
Cô nhận ra gia đình là điểm tựa quan trọng hơn cả.
She realized that family is the most important support.
Chiều xuân hôm đó, dưới bầu trời trong xanh, gia đình Huong cảm nhận được sự gần gũi, sự sẻ chia chân thành.
That spring afternoon, under the clear blue sky, Huong's family felt the closeness and genuine sharing.
Huong thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh từ tình yêu của gia đình.
Huong felt as if she was invigorated by the love of her family.
Cô biết mình sẽ không còn đơn độc trên hành trình phía trước.
She knew she would no longer be alone on her journey ahead.
Huong mỉm cười với Minh và Phuc, lòng tràn đầy cảm giác nhẹ nhõm và quyết tâm.
Huong smiled at Minh and Phuc, her heart filled with a sense of relief and determination.
Trong tiếng cười nói và sự ấm áp, cô đã tìm thấy chỗ mình thuộc về, chính là gia đình.
Amidst the laughter and warmth, she found where she belonged, and that was with her family.
Và thế là, giữa lòng Hà Nội, trong vòng tay gia đình, Huong hiểu rằng mỗi bước đi của cô đều được nâng đỡ bởi tình thương vô bờ bến.
And so, in the heart of Ha Noi, in the arms of her family, Huong understood that every step she took was supported by boundless love.